Có nên chọn Fansipan cho chuyến trekking đầu tiên?
Những người mới lần đầu vui vẻ vác balo đi trekking, chọn Fansipan với hy vọng chinh phục ngọn núi cao nhất Đông Dương vì họ nghĩ đó là điều oai hùng nhất ở Việt Nam. Nhưng sự thật khiến chúng tôi nhận ra rằng, sau khi hoàn thành chuyến trekking, chúng tôi đã bị sốc. Vì độ khó của con đường vì biến đổi cảm xúc liên tục vì trải nghiệm thời tiết từ mùa hè đến mùa đông trong vòng 2 ngày và vì nỗ lực phi thường của chúng tôi.
Fansipan trekking trong 2 ngày 1 đêm được xếp hạng ở mức độ dễ hơn chỉ một bậc so với cơ bản, phù hợp cho những người mới bắt đầu tập trekking. Vì vậy, đây cũng không phải là điều quá sức nhưng đừng vì thế mà coi thường, hãy chuẩn bị kỹ lưỡng. Qua bài viết dưới đây của Nhà To Travel bạn sẽ hiểu rõ hơn.
Không có sự chuẩn bị nào là thừa
Khi đặt tour trekking, nhà tổ chức tour thường sẽ cam đoan rằng chỉ cần mang theo đồ cá nhân và tinh thần sẵn sàng, các trang thiết bị khác đã được chuẩn bị kỹ càng. Điều này hoàn toàn đúng, nếu bạn tuân thủ, bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều về cơ thể nhưng có thể cảm thấy hạn chế về sự tiện nghi.
Dưới đây là những kinh nghiệm cá nhân mình rút ra khi tham gia tour cùng Nhato travel:
- Túi ngủ: Nên mang theo túi ngủ riêng. Túi ngủ mà tour cung cấp có thể bị ẩm do mồ hôi của những người trước sử dụng, không đảm bảo vệ sinh cho sức khỏe da của bạn.
- Balo: Nên chọn balo có đai trợ lực. Balo mà tour cung cấp thường nhẹ nhàng nhưng không có đai trợ lực nếu mang nhiều đồ sẽ gặp khó khăn.
- Áo quần ngoài: Chống gió, chống nước, nhanh khô và nhẹ. Đây là những yếu tố cần nhớ khi lựa chọn áo quần.
- Thuốc giảm đau bụng: Quan trọng vì điều kiện vệ sinh tại các trạm dừng rất kém. Điều này đảm bảo rằng không ai có thể chịu đựng được.
- Áo quần lót trong: Nên là loại giữ nhiệt (heattech). Điều này rất quan trọng khi ngủ vào buổi tối vì thời tiết cực kỳ lạnh. Trên đường đi, không nhất thiết phải mặc đồ lót heattech vì có thể khiến bạn đổ mồ hôi nhiều.
- Thuốc xịt giảm đau cơ: Cần sử dụng thường xuyên để giảm đau và mỏi chân khi nghỉ ngơi.
- Gậy, găng tay, chai nước: Có thể sử dụng đồ được cung cấp bởi tour.
- Giày leo núi: Rất quan trọng! Giày thể thao thông thường sẽ không đáp ứng được độ bám cần thiết.
Lịch trình fansipan trekking
Ngày đầu tiên – ánh nắng rực rỡ chào đón những “tấm chiếu mới”
Thiên nhiên cũng hiểu được sự chậm trễ của những người mới đi trekking – mỗi 3 bước lại dừng chụp 10 tấm hình vì vậy đã ban cho chúng tôi một ngày nắng nhẹ để giảm bớt cảm giác mệt mỏi.
Buổi sáng đầu tiên khi leo từ chân núi lên trạm nghỉ chân đầu tiên – hay còn gọi là Trạm Tôn, đoàn chúng tôi thảnh thơi đi bộ và ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. Mỗi nơi chúng tôi đến, đều ngỡ đây là cảnh đẹp nhất. Nếu biết trước, chắc chắn chúng tôi sẽ đi nhanh hơn, bởi những cảnh vật tại đây chẳng bằng một nửa những gì chúng tôi sẽ trải qua phía sau!
Ăn trưa với cơm lam, gà nướng và bánh chưng thịnh soạn, chúng tôi nghỉ trưa dưới làn gió thổi qua lưng từ từ làm mát làn da đầy mồ hôi và lạnh buốt.
Buổi chiều, những người lớn lên ở thành phố thường dừng lại để chụp hình với các loài thực vật lạ còn những người thích nước thì dạo quanh suối mặc dù da đã lạnh buốt. Điều thú vị của việc dẫn đoàn là động viên liên tục, chỉ khi đó chúng tôi mới tiếp tục chân đến trạm dừng chân thứ hai – Trại Láng – trước khi mặt trời lặn.
Đoạn đường từ Trạm Tôn đến Trại Láng trở nên khó khăn hơn. Tại đây, một số người trong đoàn đã bắt đầu thốt lên những câu ca thán, còn tôi thì liên tục hỏi bạn dẫn đoàn còn bao lâu nữa mới đến. Những con dốc này đã làm cạn kiệt năng lượng của chúng tôi trong khi các chị porter vẫn di chuyển nhẹ nhàng bởi họ quen với việc đi lại mỗi ngày.
Chúng tôi được Trại Láng chào đón với mùi thơm ngát của bánh hạt dẻ nướng dưới ánh trăng lúc 5 giờ chiều. Khung cảnh này thật sự là đáng giá cho những nỗ lực leo lên hơn 2000 mét.
Dù có chỗ nghỉ là tốt rồi nhưng vẫn không thể chấp nhận được điều kiện vệ sinh quá kém. Tôi chỉ dám giặt một chiếc khăn để lau sạch mồ hôi trên người, không dám tiến vào thêm bước nào.
Sau khi thưởng thức bữa tối với nồi lẩu cả làng không thể ăn hết, chúng tôi ngồi quây quần bên đống lửa, trò chuyện cùng các chị porter trước khi đi ngủ vào lúc 8 giờ để sáng mai lúc 4 giờ bắt đầu leo núi để kịp ngắm bình minh. Một số người thích thú ở lại để ngắm sao giữa bầu trời đêm lạnh buốt trong khi tôi phải công nhận rằng những ngôi sao rất sáng và rõ ràng, có lẽ là do không bị ánh sáng ô nhiễm như ở thành thị.
Ngày thứ hai – leo lên cao thêm bao nhiêu, xuống mệt gấp mười lần
Ăn sáng vào lúc 3 giờ sáng sau đó khởi hành lúc 4 giờ, chúng tôi hào hứng bước đi trong bóng tối để đạt đến đúng lúc mặt trời mọc. Dù đi nhanh đi chăng nữa, trong màn đêm này cũng không thể chụp ảnh được.
Dùng chiếc cột điện gần cáp treo làm mốc, chúng tôi từng bước leo trèo qua từng hòn đá. Độ khó của chặng đường ngày càng gia tăng với độ dốc ngày càng lớn, đá lại trơn và mắt kính của tôi bị sương mù che khuất.
Chúng tôi không thành công trong việc leo đến ga cáp treo trước khi bình minh. Tuy nhiên, chiếc nhà vệ sinh sạch sẽ, ấm áp đã làm dịu đi mọi cảm xúc. Có lẽ nơi này chính là thiên đường, không phải ở trên những tầng mây cao ngất.
Từ đỉnh cáp treo, ngắm nhìn các ngọn núi xung quanh, cảnh mây núi mờ dưới ánh sớm và không khí mát lành rất thư thái. Vườn hoa được chăm sóc tỉ mỉ lại khiến tôi cảm nhận như đang đứng trong một vườn địa đàng mùa xuân.
Tưởng như đã vượt qua giai đoạn khó khăn và sắp tới cảnh thiên thai, nhưng hơn 1000 bậc thang dẫn lên đỉnh Fansipan vẫn đang chờ đón những đôi chân mệt mỏi này từng bước một. Đã đến đây rồi mà không có huy chương và bằng khen thật là đáng tiếc vì vậy lại phải dốc sức hướng tới đỉnh để có thể đạt được.
May mắn gặp thời tiết đẹp, cảnh mây như thác xuống núi rất tuyệt vời. Chỉ là chúng tôi chưa biết rằng ở trên đỉnh nhiều mây, ở dưới dòng mưa nhiều. Tạm quên việc chiều phải đi xuống đồi, chúng tôi dừng lại ở đỉnh để ngắm nhìn mây.
Cơn mưa cũng phải đến thay vì lựa chọn cáp treo xuống, chúng tôi quyết định đi bộ. Thời tiết đã không còn đẹp nữa với sương mù và mưa to. Ngay cả balo và giày chống nước của tôi cũng không thể chống lại nên tôi phải trùm áo mưa.
Sương mù dày đặc khiến tầm nhìn của chúng tôi bị hạn chế. Nếu không có những chiếc balo và áo khoác nổi bật màu sắc thì cách đó khoảng 5m đã không thể nhận ra ai và 10m thậm chí còn coi như vô hình.
Dù khắc nghiệt nhưng nhờ lớp sương mù, khu rừng mà chúng tôi từng thấy thường thấy khi leo lên giờ trở nên huyền ảo, cổ kính và vô cùng thú vị. Những gốc cây nguyên sơ và đôi khi có vài con trâu rừng lặng lẽ đi qua, cứ như là một sự giao thoa giữa hai thế giới.
Trong khi trở về trạm nghỉ ở chân núi, cơn mưa càng trở nên dày đặc. Mặc nhiều lớp để giữ ấm thì cảm thấy nóng nhưng khi cởi ra thì lại cảm thấy lạnh tạo ra tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Khi kết thúc chuyến đi, cơ thể ướt sũng, chúng tôi đã quay trở lại với chiếc nhà vệ sinh tiện nghi và tắm lá dao đỏ mặc dù điều này không làm cho đôi chân của tôi hết đau sau hai ngày đi bộ.
Nếu không chọn Fansipan cho chuyến trekking đầu tiên, bạn có thể thử cung đường trekking sapa – bản Cát Cát – bản Sín Chải (mức độ dễ) cho bạn nào là người mới gia nhập bộ môn này.
Bài viết trên của Nhà To Travel đã giúp tôi phần nào hiểu được chuyến trekking đầu tiên là một trải nghiệm khó quên đến mức những ngày sau, nhìn thấy bậc thang là đầu gối tự nhiên cảm thấy mỏi mệt! Nếu có ai hỏi liệu có đi Fansipan lần nữa không, chắc chắn là không, đi trekking lần tiếp theo sẽ khác nhưng chắc phải đợi thêm ít nhất một năm nữa! Giờ ngồi nhìn lại những bức ảnh, tôi tự hỏi làm sao mình đã về được nhà.